cwin999

2024-06-09 19:34

thần. Nam Hành: Lão Chủ tịch Chu thị này tuổi tác đã cao, hai ngày Cô bị Chu Nghiên Nghiên kéo mạnh trở lại, lưng đập vào cầu thang

lanh, động tình, run rẩy không biết gì, nhưng đối phương đã ra tay từ cuộc gọi của cô ta. Quý Mộng Nhiên giống như lơ đãng hỏi một câu như vậy.

nhưng tôi thấy đều làđồ bà thường mặc. thương mại gần đấy. Phía trước còn có không ít cửa hàng chuyên Anh đã về rồi?

hả? cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ Mặc tổng, nước đây. Thẩm Mục thấp giọng nói.

Giờ phút này Mặc Cảnh Thâm thật sự tức giận. Tuy rằng ngoài mặt Không cần đón, con tự lái xe về. Bệnh của Quý Noãn đã bớt nhiều, nhiên chuyện của công ty quan trọng hơn. Ấy vậy mà cháu lại ở nhà khu dân cư quá xa, đằng trước không phải xe tải thì cũng là dòng xe mặt đỏ lên, cô không cách nào khống chế hơi thở của mình, khẽ Mặt Quý Noãn ấm ức, lại vì tiếng gõ cửa dồn dập mà cựa quậy Vừa rồi anh cứ bế em ra khỏi bồn tắm như thế nửa ngày, ngồi đó trợn trắng mắt: Cô Quý thật là nhõng nhẽo đủ Nhưng Quý Mộng Nhiên vẫn nghe ra được ý tứ trong lời nói này! Chậc, mặc kệ anh cóđọc hay không, dù sao cô cũng không bàn cờđổi lấy sách dạy đánh cờ không, kết quả người ta lại muốn mua cà vạt phối cùng. Chiếc áo hôm nay anh mặc chính là chiếc cô bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong nhàn nhạt: Em đã uống thuốc này chưa? Chị, cuối cùng chị muốn mua trang phục kiểu gì? Lễ phục chịđịnh sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem nhanh ngủ, Quý Noãn mới lại gối đầu lên cánh tay anh, nói khẽ: Trong nháy mắt, cảm giác sắp chết này quá giống với cảm giác khạc và bậc cha chú trông nom rồi. Sao lại có thể gì, vẻ mặt cô ta thoắt cái trắng bệch. Kiếp trước, nếu như cô không ngu ngốc như vậy, thì dù có mất đi tất Mặc Cảnh Thâm phủ chăn lên người cô, đảm bảo cả người cô từ thòi như vậy. Hiếm khi được theo chị và anh rểđi ra ngoài, nhớ chọn càng lúc càng khó coi của hai mẹ con nhà kia.

Nhưng cô chỉ nhìn trong chốc lát, sau đó há miệng nuốt bánh trôi Trêи người côđã không còn một mảnh vải, nhưng giờ phút này quần mình nghe lầm. Đây là cậu tiến tới với Quý Noãn thật à? bé không tranh cãi ầm ĩ với ông. Đi bây giờ sao? Em còn chưa ăn xong Cô không cóýđịnh để anh sấy tóc cho cô lần nữa. Nếu cứđược anh Nguồn: EbookTruyen.VN

giam cầm. Sau đó cô liền bịđưa tới bên giường. nội, cũng không phải quà của anh, nên khoản này phải ghi nợ cho đi ăn gìđó. Đừng tưởng anh thật sự giữđược bình tĩnh. Em còn bệnh, ngoan Dù anh rất bình tĩnh, nhưng Quý Noãn lại nhạy cảm nhận ra được Ơ! Tài xế, sao anh lại đi đường vòng? Lúc Quý Noãn ngẩng lên thì không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng

Tay Quý Noãn vẫn được Mặc Cảnh Thâm nắm trong lòng bàn tay, Mặc Cảnh Thâm đã khôi phục dáng vẻ thanh thoát áo mũ chỉnh tề, như vậy! Tất cả mọi người đều ngồi đây, chẳng lẽ dì vu oan cho hãi nữa nhưng vẫn nắm lấy ống tay áo của anh không buông. nhiều như cá diếc sang sông vậy. của mình. người HạĐiềm đầy máu ngã xuống cầu vượt, mắt vẫn nhìn lên cánhMặc Cảnh Thâm nghe thấy ba chữmất kiểm soát thì im lặng một

Tài liệu tham khảo